📚
THƠ
Nguyễn Anh Tuấn
🌛
Ra đông vui bầu bạn
Nói cười tan khói hơi
Về đêm sâu cô quạnh
Âm thầm đọng sương mai.
Khi giữa muôn sao trời
vắt tận mình tỏa sáng
Khi trong ngàn đom đóm
Ẩn ức dật dờ bay...
🎻
Qua bao miền đắm say
Qua bao miền cay đắng
Bài ca nào còn xanh
Lời ca nào ướt sũng.
🃏
Lang thang như ngớ ngẩn
Đường phố êm dòng trôi
Người trong người - hoa thắm
Người trong người - cỏ gai.
👇
Ánh mắt vươn lên trời
Đôi tay thõng xuống đất
Chân no đường chán bước
Ngày xanh như tào lao.
🌙
Trăng lửng lơ trên cao
Nhà cửa lịm dưới thấp
Cất tiếng cười ngửa mặt
Lại nghe mình lao đao.
🌞
📚
Tạp Chí Sinh viên 1995.
Vầng Trăng treo lẻ loi!Hiện ra giữa bầu trời Nhìn muôn Sao mắt người...Lung linh với nụ cười...Đêm sương đọng lá vui...Từng giọt lăn bồi hồi...Nghe ngậm ngùi góc tối!Đèn đom đóm chơi vơi...Hồn lang thang tìm người...Lắng nghe tiếng tim nói...Lời tự tình yêu người ''Yêu Trăng như yêu tôi!''
Trả lờiXóaDạ. Long lanh một nỗi yêu người.
XóaCho ai ngửa mặt tiếng cười thủy tinh .