Anhsangloi.blogspot.com

Thứ Hai, 10 tháng 9, 2018

INDUVIDU

                    📚
                   THƠ
    Nguyễn Anh Tuấn
Thứ Hai, 10 tháng 9, 2018:
                 

Induvidu mọc lên từ bùn
Soi mặt vào nước bùn để sống.

Nhưng,
Induvidu tìm ra biển
Tự tắm cho linh thể của Induvidu vào mùa hè .

Và...
Induvidu thấy bầu trời ban lệnh cấm mây
Soi vào Induvidu để sáng .

Induvidu nhìn thấy các bạn úp mặt vào nước thải  cộng đồng với thói quen của họ
Mà thương.
----------------------------------------------------------------
 ☆ Đã viết ( sáng tạo ) bằng Tiếng Việt
                      bởi Nguyễn Anh Tuấn
                      Lúc 22h 49 p
        Thứ Sáu, Ngày 2 Tháng 3 , 2018
        Hoàn thành vào lúc 00h 07p, Thứ Hai,
                  ngày 10 tháng 9, 2018

🔊 Chú thích :
 * Induvidu : Cái tôi cá nhân -
Cá thể là một cá nhân hoặc một vật cụ thể. Cá tính là trạng thái hay phẩm chất của việc là một cá thể; đặc biệt là việc một cá thể tách biệt với những cá thể khác, và sở hữu các nhu cầu và mục tiêu riêng.
 ( Wikipedia)

Hình ảnh minh họa : Ảnh chụp màn hình

Thứ Bảy, 1 tháng 9, 2018

ANH RÓT NGỌT VÀO ĐẮNG

Chủ Nhật , 2 tháng 9 , 2018:
                    📚
TÁC PHẨM VĂN NHÂN
Http://vuthanhhoa.net

                    ANH RÓT NGỌT VÀO ĐẮNG
              ( Bài giới thiệu của Vũ Thanh Hoa )

VTH – Tôi biết Nguyễn Anh Tuấn từ thời còn viết trên VnWeblogs và sau này là Facebook nhưng chỉ đọc thơ bạn ấy mà chưa bao giờ tò mò về đời tư. Nhưng có lẽ, đọc thơ một người, cũng có thể đoán một chút  về họ, chẳng hạn như tôi đoán bạn ấy là một người  cô đơn, nhạy cảm và yêu thơ đến mức cực đoan… Cũng có thể tôi nhầm nhưng thơ thì  không hềnói dối. Vậy, mời bạn thưởng thức chùm thơ tôi tự chọn từ FB của Nguyễn Anh Tuấn:

LY CAFÉ PHÚNG DỤ

Anh rót ngọt vào đắng
Khuấy sủi màu đêm mắt em
Ly thủy tinh chứa đầy tiếng thút thít.

Với chiếc thìa cà phê
Anh rướn sức múc lên từ dưới sâu màu tóc
biếc
Từng giọt ý nghĩ chứa chan
Thơm lừng hương của niềm hạnh phúc.

Và …
Sự lóng lánh đê mê tan chảy
Cái lưỡi hồng nóng mềm
Đáy đêm sáng rực nỗi đơn chiếc.

Ly café phúng dụ
Sự im lặng âm vang
Chữ trỗi lên loạt gà gáy
Vang lên không trung những tia mặt trời.

NHỮNG TỜ LỊCH CŨ

Những tờ lịch đã bị bóc và cho vào sọt giấy
Người khệ nệ bưng theo suốt cuộc hành trình
Đôi lúc dừng chân gối đầu nằm thở
Lật lên tờ nằm ở tận dưới đáy sọt
Vẫn thấy nó còn mới
Mân mê và rưng rưng ..

NGƯỜI ĐÊM

Đêm và đêm…
Mặt trăng cùng các vì sao đi vắng
Xóm làng – tôi
Thăm thẳm lặng im
Những ngôi nhà như những con chim lớn
Suốt một đời cụp cánh
Bài ca của lũ dế rè rè phát ra từ những
chiếc loa hình cỏ dại
Tôi thắp lên một mặt trời bằng củi khô
Lặng lẽ ngồi hong những gì không nói được .

NHỮNG BÔNG HỒNG UMUA ĐEN

Nàng trân trọng đón những bông hồng
mà tôi trao,
Trân trọng cắm vào cái lọ bằng sứ,
Trân trọng đặt tất cả chúng vào một cái tủ ly.

Ở đó:
Những bông hồng mà tôi đã trao
Âm thầm nở đoá
Bên những vật trang trí khác
Vô hồn.

Ở đó:
Những bông hồng mà tôi đã trao
Rũ xuống từng cánh đỏ –
Mặt kính tủ li loang lổ những vết chàm.

Từ đó :
Những bông hồng mà tôi đã trao
Tua túa bay lên
Loạng choạng
Đỏ…
Rồi lẫn vào dòng trôi: bụi , rác, mẩu tàn…

Nhưng .
Mãi mãi…
Những bông hồng từ trái tim tôi:
Lặng lẽ trao nàng.

BÔNG HỒNG VẪN ĐỎ

Chỉ chực trào ra
Chỉ muốn tan đi
Không thể có mãnh lực nào ngăn nổi
Để dù chỉ một lần duy nhất
Được sóng sánh ngân lên trong sóng sánh mắt em
Đôi mắt đẹp nhất và buồn nhất trên đời .

Như một bài hát
Được nung nấu từ những kiếp nào xa lắc
Của những gì sinh ra trên thế gian đẹp đẽ đều buồn .

Hẳn rằng em biết vì sao bông hồng vẫn đỏ
Anh đã giấu vào trong ngực mình tất cả màu đỏ tuyệt vời nhất lấy từ hoa hồng
Khi lăng lắng hơi thở nghe gai nhức mới biết mình giấu nhầm cả gai sắc .

Không thể mãnh lực nào ngăn được
Đôi mắt em thăm thẳm nhìn anh
Đôi mắt đẹp nhất và buồn nhất trên đời .

Và cũng muốn thổi tắt đi vầng ngực
Nơi bầu vú của em đang tức tưởi vồng căng
Có bóng quả tim hồng nhấp nháy
Lúc ấy vì em
Và vì những gì sinh ra trên thế gian đẹp đẽ đều buồn .

NGUYỄN ANH TUẤN
https://www.facebook.com/605274879504997/posts/2141349655897504/

Thứ Ba, 7 tháng 8, 2018

QUA KẼ NÁCH CỦA NGÔI NHÀ CAO TẦNG

                     📚
                   THƠ
     Nguyễn Anh Tuấn

 QUA KẼ NÁCH CỦA NGÔI NHÀ CAO TẦNG

Qua kẽ nách của ngôi nhà cao tầng
Chống cằm nhìn khoảng vắng trên bức tường hàng xóm :
Một khoảng trời bất động
Mây trắng nghìn năm dính bết thành vôi .

Bầu trời được đóng khung bằng một khuôn cửa gỗ
Tầm mắt của tôi bị chặn đứng bởi một bàn tay nào lạ cỡ
Tôi không còn nhìn thấy được gì
Những ai đó đứng nhìn tôi với những con mắt của vôi tường trắng dã...

Từ dưới sâu kia những bức tường chưa ngã
Đàn bọ kiến bé teo ơi, có bao giờ mệt mỏi không với thân xác bé nhường kia ?
Khép hờ mi bỗng nghe biền biệt
Tâm tư văng vẳng bóng con đường

Con chuồn chuồnmcon chuồn chuồn cánh đỏ
Lại bay về đậu trước mặt tôi
Tôi một đời len lén rình số phận
Và một đời cứ phấp phỏng đầu đuôi (chuồn)

Những tia nắng uốn mình kiểu rắn
Rồi bất ngờ cuộn chặt vào tôi
Tôi khe khẽ một giọng cười quái đản
Về phía tôi đang loẵng ngoẵng trên tường

Tôi phải tự cho phép tôi tiến gần bên ô cửa sổ
Cúi mặt nhìn đường phố
Để tự mình được mới mẻ hơn
Với giây phút rùng mình vì cú nhảy của một ai đó

-----------------------------------------------------
🌟 Đã được viết ( sáng tạo ) bằng Tiếng Việt ,
      bởi Nguyễn Anh Tuấn , vào đầu thu 1997 ,
       tại Tp.Hồ Chí Minh

Hình ảnh minh họa : Sưu tầm trên mạng

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2018

TIẾNG HẠT

                      📚
                    Thơ
     Nguyễn Anh Tuấn


Mỗi tiếng hạt rơi vào đất  cũng âm vang nhiều dư chấn
Dãy chuông ngân nga sự vẻ vang được tẩm ướp bởi nhiều linh hồn đã tắm đẫm yêu thương.
Mọc lên thinh không một giọng ca lạnh
Nơi này mùa thu từng rất thiêng .
----------------------------------------------------------
🌟 Đã được viết ( sáng tạo ) bằng Tiếng Việt ,
      bởi Nguyễn Anh Tuấn , lúc 16h 27p ngày
      23 tháng 7 năm 2018 .

Hình ảnh minh họa : Sưu tầm trên mạng

Thứ Năm, 19 tháng 7, 2018

TOTEM


" Đất lành chim đậu " ( Thành ngữ )
Totem : Chim
Totem : Rồng
Phôi thai nên '' Đồng bào " giống biết bay.

---------------------------------------------------------------
 🌟Đã được viết ( sáng tạo ) bằng Tiếng Việt,
         bởi Nguyễn Anh Tuấn ,
         lúc 07h11p ngày 20 tháng 7 năm 2018 .

Hình ảnh minh họa : Sưu tầm trên mạng

Thứ Tư, 23 tháng 5, 2018

KHÁT VỌNG

                      📚
                    THƠ
     Nguyễn Anh Tuấn

                            Ảnh minh họa :
                       Bức Tranh " Khát vọng " ,
                       60×62 cm , Acrylic , 2018 ,
                      của Họa sĩ Thach Van


Bỗng hiện lên trước cửa
Một người mặc đồ đen và che mặt bằng chiếc khăn trùm đen
Đôi mắt như đôi tinh cầu lửa
Hút và đẩy bắn tôi ra ngoài bóng đêm .

Tôi lang thang trên phố
Lề đường la liệt kẻ lang thang
Họ nhìn tôi
Những ánh mắt nát nhàu như áo quần trên người họ
Giật mình
Tôi xấu hổ với trang phục vẻ thư sinh.

Tôi lang thang trên phố
Từ công viên đèn mờ xanh đỏ
Ùa ra mấy ả gái già
Níu áo kéo tay " anh giúp em chống ế "
Giật mình
Tôi xấu hổ với thân xác trắng trinh .

Tôi lang thang trên phố
Giữa trời cao trăng sao bình thản ngự
Hiện nhăn nhúm gương mặt Đỗ Phủ
Giật mình
Tôi xấu hổ với những bài thơ được trang điểm  diêm dúa .

Tôi lang thang trên phố
Ý nghĩ quằn quại như đỉa phải vôi
Vươn lên từ dưới đáy vực đêm thăm thẳm
Những cánh tay nâng khát vọng mặt trời .

                     --------------------------------
☆ Đã được viết ( sáng tạo ) bằng Tiếng Việt ,
                   bởi Nguyễn Anh Tuấn ,
           cuối năm 1995 , tại Khoa Ngữ văn,
            Trường ĐHSP Vinh .


Thứ Hai, 30 tháng 4, 2018

TRONG HUYỀN KHÚC CỦA GIÓ

                    📚
                  THƠ
     Nguyễn Anh Tuấn

Gào lên trong những giấc mơ buồn
Những con gió rực hoàng hôn tóc đỏ
Đi hết quãng ngày còn oi như phả lửa
Chầm bập hôn da đến cháy da

Những vệt người và những vệt cây
Như những chớp đen nhập nhằng
Hắt bóng lên trời
Hắt bóng về phía biển
Hắt bóng về phía những con thuyền mỏng như chiếc lá
Vừa dứt khỏi bờ vừa dứt khỏi một niềm thương

Những người đàn bà năm nao
Còn đứng đến bây giờ
Bằng những thân lau khô rũ rã
Với nụ cười xưa, gương mặt dịu dàng xưa...
Và những người đàn ông ngoài khơi
Như mọc lên từ những cây cột buồm bằng thép
Cưỡi phũ phàng mà trở về

Ôi miền trung
Những buổi chiều bầm hơi thở
Sóng vẫn gắt những lời ca bên ghềnh đá
Gào lên trong những giấc mơ buồn
Những con gió rực hoàng hôn tóc đỏ .

                       -----------------------------------
☆  Đã được viết ( sáng tạo ) bằng Tiếng Việt
                     bởi Nguyễn Anh Tuấn ,
             Vào năm 1998 , tại biển Cửa Lò .

Ảnh minh họa : Bức tranh " Biển "
                           Dầu trên canvas ( 60×80 )
                           của họa sĩ Maj Trang Art
                   Boat. Oil on canvas . ( 60x80 cm ).
                    By Maj Trang Art