Anhsangloi.blogspot.com

Chủ Nhật, 10 tháng 12, 2017

CON ẾCH XANH

                📚
              THƠ
Nguyễn Anh Tuấn

                                   
                   Tặng Wasizu Koyomi -
     Nữ nghiên cứu sinh về Hồ XuânHương,
đến từ ĐHNN Ao ta mi - OSAKA Nhật Bản
                        năm 1995.

                          Ảnh: Internet

                             💖

Niềm hy vọng nhảy xuống ao rồi-
W.Koyumi lên máy bay một sáng mùa đông.
Con ếch xanh từ xứ sở Japan của nàng xinh đẹp
Giương mắt nhìn không không...


Lời hẹn ước của nàng, tấm bưu thiếp nàng trao cùng bài hát từ phim OSIN (nàng hát thật cảm động).


Mùa đông nơi ta ngồi rét hơn bởi trời quê em - OSAKA mùa này đang đầy tuyết,
dù trong phòng có máy điều hoà và cà phê nóng trên tay.

                             Ảnh: Internet


Chúng mình còn ấm được nhau chăng, với những tình cảm không hề quốc tịch,
như chúng mình từng mong chiếc xích lô lăn bánh chậm hơn trên đường đến ga Vinh (?)


Nhưng chẳng thể làm sao đúng hẹn ở OSAKA để nhận từ tay em cành anh đào
và bài thơ hứa tặng em cứ viết mãi...
                                                 viết mãi...


Tôi đành thả "con ếch xanh" -
Niềm hy vọng Phù tang, em hỡi...
Nó nhảy xuống ao rồi (!)
Chỉ còn giờ đây, tôi ngồi dõi không không...

                                     👓              
                           
                 Viết tại Trường PTTH
             DânTộc Nội Trú &Cấp 3
              huyện Đức cơ, Gia lai
                     Mùa đông 1997
        Tạp Chí Sông Lam số 38/2000
         Giải B Tặng thưởng năm 2000
            của Tạp Chí Sông Lam
       Giải C cuộc thi sáng tác Thơ Văn
                            1999 - 2000
       Do Hội LHVHNT Nghệ An tổ chức
          Báo Văn Nghệ Trẻ 2001
                                📚
                             Ảnh :
                 Fb. Koyoumi Washizu

                           
         
                 
                                     

           

2 nhận xét:

  1. Ếch xanh lẫn trong lá xanh...Nhảy ao trốn lánh tay rành chụp giăng...Mùa đông ngó lên mây xanh...Thấy máy bay lượn vòng quanh trời cao...Tuyết rơi tưởng mưa ào ào...Nghe OSIN phim''Người giàu cũng khóc!''Ấm áp người trong phòng ốc...Cà phê nóng ,máy điều hòa thật sướng...Nhưng vẫn thích thú chơi rong...Xích lô lăn bánh trên đường thênh thang...Ga Vinh mong đến chầm chậm...Để chúng mình mãi tình tang tù tì...*Ếch xanh lỡ đã thả đi...Ếch nhảy trốn rồi thôi thì đành ngó...Em nhớ không em Ếch đó!''Hoàng tử lòng em-Ếch Xưa cổ tích?''

    Trả lờiXóa
  2. Dạ thưa :
    Câu chuyện kể trong bài thơ là thật . Thật đến từng chi tiết và ý nghĩ. Cô ấy đã cùng giáo sư Trần Khuê với 1 nữ đồng sự của Viện nghiên cứu Hán Nôm Tp HCM, đã thường xuyên tiếp xúc trao đổi với chúng tôi gồm luôn có cả + tập thể lớp 34 văn ĐHSP Vinh.Chúng tôi đã cùng giao lưu văn hóa Việt - Nhật . Và rằng : Tấm bưu thiếp có in hình " con ếch xanh" thường được người Nhật trao tặng nhau trong mỗi cuộc chia tay , là ý nghĩa của lời muốn nói " Hy vọng sẽ gặp lại".Còn rằng, Thời điểm đó VTV vừa chiếu bộ phim truyền hình " OSIN " của Nhật. Cô ấy đã hát và cùng dịch sang Tiếng Việt với chúng tôi. Movanhoa nên hiểu rằng: giữa chúng tôi gồm cả những nền tảng và đều đại diện cho các nền văn hóa của 2 quốc gia , chứ không còn chỉ là các cá thể người. Tất nhiên, cũng bắt đầu từ các tình cảm người với người đã "không hề quốc tịch", không hề địa lý và ngôn ngữ nói hoặc vấn đề chủng tộc... Và rằng,Người đạp xích lô chở chúng tôi cùng đến ga Vinh để tiễn cô ấy ra HN, cũng là một Nhà thơ ( Nguyễn Sĩ Thành ) nữa cơ đấy. Có chăng, Chúng tôi đã bằng những tình cảm con người của các cá nhân, vượt qua mọi sự khác biệt để xích lại gần nhau và thân ái , trước khi được phê duyệt và cấp phép bởi các nghị định? Vậy đó, nó lớn dần trong linh thể tôi, với một tinh thần : Cái đẹp tiềm tàng sức sống và sự cứu rỗi linh hồn .

    Trả lờiXóa