THƠ
Nguyễn Anh Tuấn
Buổi chiều vàng thẳm như một tiếng
chuông
chuông
cùng chiếc lá khô lắc lư trên tấm mạng
nhện.
nhện.
Xa ngắt hoàng hôn
từng ngọn gió lạc hoang vườn
tiếng hí buồn như rét quất cành khô.
Xa ngắt hoàng hôn
từng tia nắng đánh đu ra khỏi mái nhà
trượt mãi vào khoảng không vô sắc.
xa ngắt hoàng hôn
từng chớp én lóe lên rồi tắt
về phương nào còn xa lắc mùa xuân.
Nơi tôi không cô đơn
người ngồi và chiều vàng
rơi những tiếng chuông vào một không
gian dịu .
gian dịu .
🔔
Viết 1998- 2009
Ảnh : Bức tranh " Mùa thu vàng "
của danh họa Le Vi Tan ( Nga )
Nguồn Internet
Mạng nhện giăng tơ mỏng manh...Lá khô đâu rơi vướng trong nằm...Đung đưa lắc lư theo gió thoảng...Chiều vàng buồn vọng lại tiếng chuông...-Cành khô phần phật kêu thê lương!Từng cơn gió sầu lạc trong vườn...Hoàng hôn hoàng hôn nắng không còn!Hoang lạnh u sầu cả không gian!-Cánh én mùa xuân chim lạc đàng...Bay đi ẩn hiện trong mây trắng...Đôi mắt ngắm buồn lòng tự vấn...''Buồn đầy rồi cũng lúc vơi cạn?''
Trả lờiXóa