📚
THƠ
Nguyễn Anh Tuấn
Thứ Hai, 10 tháng 9, 2018:
Induvidu mọc lên từ bùn
Soi mặt vào nước bùn để sống.
Nhưng,
Induvidu tìm ra biển
Tự tắm cho linh thể của Induvidu vào mùa hè .
Và...
Induvidu thấy bầu trời ban lệnh cấm mây
Soi vào Induvidu để sáng .
Induvidu nhìn thấy các bạn úp mặt vào nước thải cộng đồng với thói quen của họ
Mà thương.
----------------------------------------------------------------
☆ Đã viết ( sáng tạo ) bằng Tiếng Việt
bởi Nguyễn Anh Tuấn
Lúc 22h 49 p
Thứ Sáu, Ngày 2 Tháng 3 , 2018
Hoàn thành vào lúc 00h 07p, Thứ Hai,
ngày 10 tháng 9, 2018
🔊 Chú thích :
* Induvidu : Cái tôi cá nhân -
Cá thể là một cá nhân hoặc một vật cụ thể. Cá tính là trạng thái hay phẩm chất của việc là một cá thể; đặc biệt là việc một cá thể tách biệt với những cá thể khác, và sở hữu các nhu cầu và mục tiêu riêng.
( Wikipedia)
Hình ảnh minh họa : Ảnh chụp màn hình
Anhsangloi.blogspot.com
Thứ Hai, 10 tháng 9, 2018
Thứ Bảy, 1 tháng 9, 2018
ANH RÓT NGỌT VÀO ĐẮNG
Chủ Nhật , 2 tháng 9 , 2018:
📚
TÁC PHẨM VĂN NHÂN
Http://vuthanhhoa.net
ANH RÓT NGỌT VÀO ĐẮNG
( Bài giới thiệu của Vũ Thanh Hoa )
VTH – Tôi biết Nguyễn Anh Tuấn từ thời còn viết trên VnWeblogs và sau này là Facebook nhưng chỉ đọc thơ bạn ấy mà chưa bao giờ tò mò về đời tư. Nhưng có lẽ, đọc thơ một người, cũng có thể đoán một chút về họ, chẳng hạn như tôi đoán bạn ấy là một người cô đơn, nhạy cảm và yêu thơ đến mức cực đoan… Cũng có thể tôi nhầm nhưng thơ thì không hềnói dối. Vậy, mời bạn thưởng thức chùm thơ tôi tự chọn từ FB của Nguyễn Anh Tuấn:
LY CAFÉ PHÚNG DỤ
Anh rót ngọt vào đắng
Khuấy sủi màu đêm mắt em
Ly thủy tinh chứa đầy tiếng thút thít.
Với chiếc thìa cà phê
Anh rướn sức múc lên từ dưới sâu màu tóc
biếc
Từng giọt ý nghĩ chứa chan
Thơm lừng hương của niềm hạnh phúc.
Và …
Sự lóng lánh đê mê tan chảy
Cái lưỡi hồng nóng mềm
Đáy đêm sáng rực nỗi đơn chiếc.
Ly café phúng dụ
Sự im lặng âm vang
Chữ trỗi lên loạt gà gáy
Vang lên không trung những tia mặt trời.
NHỮNG TỜ LỊCH CŨ
Những tờ lịch đã bị bóc và cho vào sọt giấy
Người khệ nệ bưng theo suốt cuộc hành trình
Đôi lúc dừng chân gối đầu nằm thở
Lật lên tờ nằm ở tận dưới đáy sọt
Vẫn thấy nó còn mới
Mân mê và rưng rưng ..
NGƯỜI ĐÊM
Đêm và đêm…
Mặt trăng cùng các vì sao đi vắng
Xóm làng – tôi
Thăm thẳm lặng im
Những ngôi nhà như những con chim lớn
Suốt một đời cụp cánh
Bài ca của lũ dế rè rè phát ra từ những
chiếc loa hình cỏ dại
Tôi thắp lên một mặt trời bằng củi khô
Lặng lẽ ngồi hong những gì không nói được .
NHỮNG BÔNG HỒNG UMUA ĐEN
Nàng trân trọng đón những bông hồng
mà tôi trao,
Trân trọng cắm vào cái lọ bằng sứ,
Trân trọng đặt tất cả chúng vào một cái tủ ly.
Ở đó:
Những bông hồng mà tôi đã trao
Âm thầm nở đoá
Bên những vật trang trí khác
Vô hồn.
Ở đó:
Những bông hồng mà tôi đã trao
Rũ xuống từng cánh đỏ –
Mặt kính tủ li loang lổ những vết chàm.
Từ đó :
Những bông hồng mà tôi đã trao
Tua túa bay lên
Loạng choạng
Đỏ…
Rồi lẫn vào dòng trôi: bụi , rác, mẩu tàn…
Nhưng .
Mãi mãi…
Những bông hồng từ trái tim tôi:
Lặng lẽ trao nàng.
BÔNG HỒNG VẪN ĐỎ
Chỉ chực trào ra
Chỉ muốn tan đi
Không thể có mãnh lực nào ngăn nổi
Để dù chỉ một lần duy nhất
Được sóng sánh ngân lên trong sóng sánh mắt em
Đôi mắt đẹp nhất và buồn nhất trên đời .
Như một bài hát
Được nung nấu từ những kiếp nào xa lắc
Của những gì sinh ra trên thế gian đẹp đẽ đều buồn .
Hẳn rằng em biết vì sao bông hồng vẫn đỏ
Anh đã giấu vào trong ngực mình tất cả màu đỏ tuyệt vời nhất lấy từ hoa hồng
Khi lăng lắng hơi thở nghe gai nhức mới biết mình giấu nhầm cả gai sắc .
Không thể mãnh lực nào ngăn được
Đôi mắt em thăm thẳm nhìn anh
Đôi mắt đẹp nhất và buồn nhất trên đời .
Và cũng muốn thổi tắt đi vầng ngực
Nơi bầu vú của em đang tức tưởi vồng căng
Có bóng quả tim hồng nhấp nháy
Lúc ấy vì em
Và vì những gì sinh ra trên thế gian đẹp đẽ đều buồn .
NGUYỄN ANH TUẤN
https://www.facebook.com/605274879504997/posts/2141349655897504/
📚
TÁC PHẨM VĂN NHÂN
Http://vuthanhhoa.net
ANH RÓT NGỌT VÀO ĐẮNG
( Bài giới thiệu của Vũ Thanh Hoa )
VTH – Tôi biết Nguyễn Anh Tuấn từ thời còn viết trên VnWeblogs và sau này là Facebook nhưng chỉ đọc thơ bạn ấy mà chưa bao giờ tò mò về đời tư. Nhưng có lẽ, đọc thơ một người, cũng có thể đoán một chút về họ, chẳng hạn như tôi đoán bạn ấy là một người cô đơn, nhạy cảm và yêu thơ đến mức cực đoan… Cũng có thể tôi nhầm nhưng thơ thì không hềnói dối. Vậy, mời bạn thưởng thức chùm thơ tôi tự chọn từ FB của Nguyễn Anh Tuấn:
LY CAFÉ PHÚNG DỤ
Anh rót ngọt vào đắng
Khuấy sủi màu đêm mắt em
Ly thủy tinh chứa đầy tiếng thút thít.
Với chiếc thìa cà phê
Anh rướn sức múc lên từ dưới sâu màu tóc
biếc
Từng giọt ý nghĩ chứa chan
Thơm lừng hương của niềm hạnh phúc.
Và …
Sự lóng lánh đê mê tan chảy
Cái lưỡi hồng nóng mềm
Đáy đêm sáng rực nỗi đơn chiếc.
Ly café phúng dụ
Sự im lặng âm vang
Chữ trỗi lên loạt gà gáy
Vang lên không trung những tia mặt trời.
NHỮNG TỜ LỊCH CŨ
Những tờ lịch đã bị bóc và cho vào sọt giấy
Người khệ nệ bưng theo suốt cuộc hành trình
Đôi lúc dừng chân gối đầu nằm thở
Lật lên tờ nằm ở tận dưới đáy sọt
Vẫn thấy nó còn mới
Mân mê và rưng rưng ..
NGƯỜI ĐÊM
Đêm và đêm…
Mặt trăng cùng các vì sao đi vắng
Xóm làng – tôi
Thăm thẳm lặng im
Những ngôi nhà như những con chim lớn
Suốt một đời cụp cánh
Bài ca của lũ dế rè rè phát ra từ những
chiếc loa hình cỏ dại
Tôi thắp lên một mặt trời bằng củi khô
Lặng lẽ ngồi hong những gì không nói được .
NHỮNG BÔNG HỒNG UMUA ĐEN
Nàng trân trọng đón những bông hồng
mà tôi trao,
Trân trọng cắm vào cái lọ bằng sứ,
Trân trọng đặt tất cả chúng vào một cái tủ ly.
Ở đó:
Những bông hồng mà tôi đã trao
Âm thầm nở đoá
Bên những vật trang trí khác
Vô hồn.
Ở đó:
Những bông hồng mà tôi đã trao
Rũ xuống từng cánh đỏ –
Mặt kính tủ li loang lổ những vết chàm.
Từ đó :
Những bông hồng mà tôi đã trao
Tua túa bay lên
Loạng choạng
Đỏ…
Rồi lẫn vào dòng trôi: bụi , rác, mẩu tàn…
Nhưng .
Mãi mãi…
Những bông hồng từ trái tim tôi:
Lặng lẽ trao nàng.
BÔNG HỒNG VẪN ĐỎ
Chỉ chực trào ra
Chỉ muốn tan đi
Không thể có mãnh lực nào ngăn nổi
Để dù chỉ một lần duy nhất
Được sóng sánh ngân lên trong sóng sánh mắt em
Đôi mắt đẹp nhất và buồn nhất trên đời .
Như một bài hát
Được nung nấu từ những kiếp nào xa lắc
Của những gì sinh ra trên thế gian đẹp đẽ đều buồn .
Hẳn rằng em biết vì sao bông hồng vẫn đỏ
Anh đã giấu vào trong ngực mình tất cả màu đỏ tuyệt vời nhất lấy từ hoa hồng
Khi lăng lắng hơi thở nghe gai nhức mới biết mình giấu nhầm cả gai sắc .
Không thể mãnh lực nào ngăn được
Đôi mắt em thăm thẳm nhìn anh
Đôi mắt đẹp nhất và buồn nhất trên đời .
Và cũng muốn thổi tắt đi vầng ngực
Nơi bầu vú của em đang tức tưởi vồng căng
Có bóng quả tim hồng nhấp nháy
Lúc ấy vì em
Và vì những gì sinh ra trên thế gian đẹp đẽ đều buồn .
NGUYỄN ANH TUẤN
https://www.facebook.com/605274879504997/posts/2141349655897504/
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)